Thứ Ba, 21 tháng 10, 2008

VÔ TÌNH LƯỢM ĐƯỢC BÍ KÍP

Mình phát hiện ra mình là một thiên tài về chế biến những món "lần đầu tiên xuất hiện"...trong bữa ăn của XHXT.
Ngày đầu tiên ăn chay: mình làm món, mà chỉ nghe tên thôi, XH đã hét lên: "Áh, thôi tha cho anh cưng ơi...". :Gỏi khoai tây. Thực ra, tại vì mình tận dụng các nguyên liệu sẳn có thôi. Hiện tại, trong tủ lạnh chỉ có: đậu hũ, khoai tây, nấm, cà tím, trứng...Hôm đó, có nhúm rau mầm, rau này có vị gần giống rau xàlách xoon vậy, mình nghĩ chỉ ăn tươi, xào nấu gì cũng ko ngon. Thế là mình xào tí nấm mèo, một cũ khoai tây, rồi trộn vào rau chung với tí nước chanh đường. Mình thấy lạ miệng nhưng mà ok, ăn ngon lành thôi. Vậy mà XH nhất định không chịu thử, "anh không hảo của lạ" - Đúng là ngụy biện. hứh. Một mình mình ăn hết.
Mấy ngày nay mình làm toàn món lạ và lúc nào cũng có phải có một dĩa đậu hũ chiên cho XH.
Hôm nay, đánh dấu sự kiện ra đời một món chỉ có mình mới nghĩ ra . Món này không thể đặt tên, vì không biết nó là gì mà đặt. Sản phẩm cuối cùng ăn giống như pa-tê trét trong bánh mì í (đó là nhận xét của XH). Món này cũng trải qua nhiêu "giai đoạn thử nghiệm". Lúc đầu, nó là khoai tây nghiền, trộn với tí nấm, hành, tỏi. Ý định của mình là trộn hỗn hợp này để nhét vào khoanh cà tím và chiên. Cà tím cắt khoanh, moi ruột ra, thấy bỏ ruột này thì uổng quá, thế là bầm bầm vài nhát cho nhuyễn rồi trộn vào luôn. Nêm thêm muối, bột ngọt. Xong, đem đi chiên. Mặn quá xá. Buồn. Cả buổi trưa nghĩ cách chữa mặn. Không thể thêm đường vì khi chiên sẽ khét. Bỗng nhiên đập vào mắt mình là bịch bánh sandwich DHA mua để dành ăn sáng. có cách rồi, xé bánh mì trộn vô tiếp.
Bắt chảo lên chiên, cha mẹ ơi, khoai tây nó chỉ quếnh cục thôi, chứ ́ ko có dính lại, nên nó cứ rời rạc, nát bét. Nhìn thấy ớn. Loay hoay một hồi, mình nghĩ phải tìm cách "chữa" tiếp. Chứ bời rời như vậy, mình ăn cũng không được nữa chứ nói gì XH. Đập một cái trứng bỏ vô. Chiên. Lúc đem ra chuẩn bị ăn, mình tóm tắt cái Recipe cho XH nghe. Hahaha, XH cũng hơi ái ngại nhưng vẫn thu hết cam đảm "thử" một miếng cho vui. "Ngon, ngon hơn anh tưởng tượng". Woa, vậy mà cũng thành công. Dụ được XH ăn và khen ngon là thành công rực rỡ rồi. XH vừa ăn vừa hí hửng: ăn giống mùi pa-tê trét trong bánh mì, mà anh thì đang thèm mùi đó, cưng hay thiệt, nhớ cách làm hong, mai mốt làm nữa nha. Hi hi hi, em, cái này đúng là "chó ngáp phải ruồi". Trời, ví von gì thô thiển xin lỗi chịu hông nổi. Người ta phải nói là: vô tình lượm được bí kíp chứ.

Không có nhận xét nào: